Thomas Và Kinh Nghiệm Học Tiếng Anh Tại CIJ Academy

[GÓC HỌC VIÊN]
Học viên: HUỲNH THÀNH (Thomas)
Khóa học: ESL

“Với kinh nghiệm học tiếng Anh hơn 4 tháng qua tại Philippines, tôi xin mạng phép đưa ra những quan điểm chủ quan và mang tính cá nhân:
Tôi bắt đầu hành trình học tiếng Anh ở Philippines với Bài kiểm tra đầu vào – Level 2, cuối tháng thứ 1 nó tăng lên Level 3, rồi cuối tháng thứ hai là Level 4. Vâng, hai tháng đầu với sự tiến triển khả quan, tôi bắt đầu sinh ra lười biếng và chủ quan. Kết quả là rơi xuống Level 3 của tháng thứ 3, nhưng không chấp nhận sự thụt lùi của bản thân, tôi cố gắng hết mình và nhận được kết quả mới nhất là Level 5 và đồng thời nhận được TOP 3 của trường vào tháng thứ 4. Tôi nhận ra một số kinh nghiệm học tập tại Philippines nói chung hay tại CIJ Academy nói riêng như sau:
 
1. Sử dụng tiếng Anh 100%: Only English
So sánh 4 tháng đã qua tôi nhận thấy tháng mà trình độ giảm là tháng nói tiếng Việt nhiều nhất và ngược lại. Nhiều bạn học viên và ngay cả bản thân tôi trước khi qua bên này điều tưởng tượng rằng sẽ sử dụng tiếng Anh với bạn bè quốc tế, với giáo viên và cả học viên Việt Nam. Nhưng sự thật nó không như tôi nghĩ. Sau giờ học, bạn sẽ kết thân với học viên Việt.
Trường hợp 1, bạn nói tiếng Anh với người Việt thì cũng cùng lỗi phát âm, cũng dễ dàng tự hiểu nếu phát âm sai.
Trường hợp 2, bạn nói tiếng Việt mọi lúc mọi nơi…thì…chắc về VN sẽ tốt hơn.
Quan sát và nhận ra một điều là có 1 vài học viên rất “cá biệt” họ nói tiếng Anh bất chấp người đối diện nói tiếng mẹ đẻ. Họ cố gắng nói tiếng Anh với tất cả mọi người từ học viên, nhân viên cho đến bảo vệ và kết quả là họ tiến triển rất nhanh. Mình học được một câu từ một người bạn Đài Loan là “ nếu mày muốn nói tiếng mẹ đẻ thì mày có thể về nước mày mà nói – như vậy sẽ tốt hơn”.
 
2. Phát âm: Pronunciation
Phát âm của học viên VN mấy đợt vừa rồi được giáo viên đánh giá là rất “độc và lạ”.
Ví dụ một bạn học viên VN nói 1 cùng câu, người bản ngữ không hiểu nhưng người Việt thì hiểu. Nhớ lại những ngày đầu tiên đặt chân đến đây, mình giao tiếp rất khó khăn, không phải vì không biết nói tiếng Anh mà vì phát âm rất kỳ lạ của tôi và cố gắng lắm mọi người mới hiểu. Lúc đó tự hỏi tại sao ở VN mình nói Tây nó hiểu mà qua đây tụi Phil này nó không hiểu. Dần về sau mới biết là Tây mới qua VN nó cũng không hiểu Vinglish đâu, nhưng nó nghe riết cũng quen nên hiểu mình nói gì. Đó là bài học khá lớn về khám phá sự yếu kém của bản thân mà mình không hề biết trước đó. Vì vậy, nếu có ai hỏi mình cái gì quan trọng nhất trong tiếng Anh thì đó không phải là nói thật nhanh, dùng từ thật khó; mà là phát âm thật chuẩn-chậm-chắc .
 
3. Bỏ sự ngại ngùng ở Việt Nam:
Mình đã từng bị một lỗi mà mình vẫn còn ân hận tới giờ này vì nó đã giết đi thời gian và cơ hôi rèn luyện, năng cao tiếng Anh trong khoảng thời gian đầu tiên. Đó là mình sợ nói sai. Mình từng nghĩ là nếu mình nói sai thì mọi người sẽ cười vì mình sai phát âm, sai ngữ pháp đặc biệt là người nói giỏi hơn mình. Nhưng sự thật không như tôi nghĩ, vì mỗi lần sai thầy cô sẽ giúp chỉnh lại, bạn bè đôi khi cũng giúp tôi chỉnh lại. Dần dần tôi không còn sợ nói sai nữa vì giống như nó giúp mình luyện tập, giúp mình kiểm tra lại, chỉnh lại câu văn cho hoàn chỉnh. Và lời khuyên của mình là: cố gắng học, cố gắng nói mọi lúc mọi nơi, mọi người. Từ việc câu đơn giản How are you. What are you doing? … đến phức tạp What would you do if you had insomnia and had to find something to do to amuse yourself?
Vì một đứa trẻ nói được tiếng mẹ đẻ của nó: không phải nó ngồi ở thư viện hàng giờ, không phải nó viết ra rồi cứ cố ghi nhớ cho bằng được. Mà là nó bập bẹ từng chữ, nó nhái theo người lớn, nó hỏi những câu cực kỳ ngớ ngẫn. Vậy thì chúng ta cứ ngớ ngẫn cứ dại khờ để đạt được mục tiêu tiếng Anh của mình.
Trên đây là những cảm nhận trong suốt 4 tháng học tập tại Philippines. Và nếu có ai đó hỏi rằng: Học tập ở Phil có hiểu quả không? thì câu trả lời: Tùy vào sự cố gắng. Tùy vào độ khùng điên. Tùy vào động lực ban đầu của bạn.”
 
by Thomas – Vietnamese student